Ai Đã Ăn Mất Quả Dâu Cuối Cùng Của Tôi Rồi? - Cát Ân - XIV
Năm Linh Lan hai mươi hai tuổi, chú Patrick nhận được phán quyết vô hiệu hôn nhân từ hội đồng tòa án hôn phối sau nhiều năm chờ đợi. Lý do được đưa ra là chú không có ý định sống chung với cô Anette cả đời. Tối hôm nhận phán quyết, tin tức định ngày đính hôn giữa cô Anette và tay cầu thủ cũng lan tràn trên mặt báo.
Linh Lan đoán chú sẽ lại đi làm vài ly với đồng nghiệp, nên em gọi cho chú chỉ để bảo chú uống ít thôi. Không ngờ người đàn ông bên kia điện thoại đang thong thả dạo quanh siêu thị mua đồ. Chú bảo ngày mai chú với bố sẽ đi cắm trại và câu cá.
Chắc chú ấy sẽ ổn thôi nhỉ? Em tự hỏi, bởi lẽ em đang phân vân giữa việc đến quán rượu kéo chú về hay đến khách sạn Hôtel du Louvre để tham dự buổi casting diễn viên cho một dự án điện ảnh ở Thái Lan.
Ngồi chờ em trong sảnh khách sạn là một người đàn ông hơi thấp người, gốc Á, đeo kính cận gọng đen, mặc bộ âu phục có phần hơi kỳ lạ, không phải vì thiết kế của bộ âu phục có vấn đề, mà do anh ta quá ốm nên trông có vẻ hơi còi cọc trong bộ trang phục ấy. Anh ta giới thiệu mình là trợ lý đạo diễn đồng thời đưa cho em một tấm danh thiệp có thông tin của hãng phim Thái Lan GDH 559.
Sau khi nhìn em một lượt từ trên xuống, anh ta bảo em đưa hồ sơ mà em đã chuẩn bị cho anh ta xem thử, bao gồm một CV, một portfolio, một ảnh chân dung, một video diễn theo kịch bản mà anh ta đã gửi cho em cách đó vài ngày. Rồi anh ta chụp lại giấy tờ trước khi gửi mail cho đạo diễn.
Trong lúc chờ, hai người bàn luận về kịch bản và những vai diễn mà anh ta đánh giá có lẽ là sẽ hợp với em. Linh Lan hỏi rằng em không có kinh nghiệm diễn xuất, liệu điều này có ảnh hưởng đến kết quả phỏng vấn không. Anh ta khẳng định chắc nịch rằng không thành vấn đề, bởi đạo diễn muốn tìm diễn viên hợp vai cho dù đó là người mới, chứ không phải những diễn viên tên tuổi nhưng không biết diễn để thu hút giới truyền thông.
Khoảng một tiếng sau đó thì có email phản hồi. Vị đạo diễn trả lời rằng hình tượng của em rất phù hợp với vai nữ phụ của bộ phim, nhưng để chắc chắn hơn, em nên đến Thái Lan trực tiếp gặp ông ấy, vì nếu em thể hiện tốt ở buổi thử vai lần hai, rất có thể em sẽ được đôn lên vai nữ chính. Cuối mail, ông ta bảo em sắp xếp lịch trình và thông báo cho ông ta hay.
Người trợ lý đạo diễn khá nhiệt tình. Anh ta soạn một bản hợp đồng ngay tại chỗ rồi gửi cho em xem qua, sau đó còn giúp em xem xét lịch trình bay và giá vé các hãng để giúp em tìm được vé rẻ từ Paris đi Băng Cốc.
Đến bước thanh toán, trong lúc Linh Lan đang tìm lại thông tin thẻ tín dụng trên điện thoại, một chiếc danh thiếp và bàn tay ai bỗng nhiên đưa ra giữa hai người, cùng với đó là giọng nói một người phụ nữ có vẻ già dặn lên tiếng:
– Muốn ký hợp đồng với người mẫu độc quyền của Avant-Garde Models thì phải thông qua quản lý chứ nhỉ?
Người đàn ông nhìn người phụ nữ mới tới vẻ bối rối.
– Tôi không biết quý cô đây có đại diện pháp lý. Rõ ràng trong CV cũng viết cô ấy là người mẫu tự do.
Người vừa đến là quản lý của cô Anette. Em nhận ra ngay vì người này đã xuất hiện cạnh cô Anette trong bản tin hôm nay và cả bản tin hai năm trước.