[Abo] Đầu Đào - Phong Lộ Thấm Tửu (Hoàn Chính Văn) - Chương 3 (chuyện cũ)
Edit: Hy
Vui lòng không reup, không chuyển ver
_____________________________________________
Chương 3 (chuyện cũ)
Thứ hai, việc đầu tiên Lục Dịch Khanh làm khi vào lớp là đem sách của mình trên bàn Cận Hành dời đi, dịch bàn ra một khe hở nhỏ so với bàn của Cận Hành.
Khi Cận Hành tới liền phát hiện Lục Dịch Khanh đang cáu kỉnh, cũng không định an ủi, thô bạo đem khoảng cách giữa hai bàn kéo ra lớn hơn, lớn đến mức ở giữa đủ để một người đi qua.
Người có mắt đều nhìn ra được lớp trưởng cùng đại giáo bá giận dỗi, các bạn trong lớp một bên tò mò nguyên nhân, một bên thán phục dũng khí của Lục Dịch Khanh.
Sau khi phân định “Sở hà, Hán giới” rõ ràng, hai người liền bắt đầu chiến tranh lạnh dài đến cả nửa năm, cho dù hai nhà có gặp mặt nhau ở các buổi tụ họp thì cũng nhiều nhất là lễ phép cười cười, ai cũng không chịu nhận thua trước.
Khai giảng năm hai, Cận Hành tới nhận lớp mới phát hiện bạn cùng bàn của hắn đã bị đổi, Lục Dịch Khanh ngồi trước hắn hai hàng đang sửa sang lại sách mới. Cận Hành nhìn chằm chằm bên kia hồi lâu, Lục Dịch Khanh có thể cảm nhận được tầm mắt hắn, lại không thèm ngẩng đầu để ý.
Là anh đề xuất đổi chỗ với chủ nhiệm lớp.
Mặc kệ Cận Hành có nguyện ý hay không, bạn cùng bàn cũng đã thay đổi. Không có người cho hắn chép bài tập, chỉ có thể tự mình làm. Dĩ vãng hết tiết chuyện đầu tiên hắn làm là bò ra bàn nằm ngủ, dần dần, vừa tan tiết, tầm mắt hắn liền hướng lên phía trước hai hàng ngắm Lục Dịch Khanh. Lục Dịch Khanh là lớp trưởng được các bạn bầu lên, lúc trước tranh chức lớp trưởng anh được 20 trên tổng số 30 phiếu, còn lại 10 phiếu đều là đồng bọn của Cận Hành, cho nên ở lớp vẫn luôn được đặc biệt hoan nghênh, vừa tan học đã bị các loại nữ A nữ O quấn lấy hỏi bài.
Bạn cùng bàn đương nhiệm của Lục Dịch Khanh là một nữ Beta, tên Dư Dạng, lớn lên minh diễm động lòng người, tính cách phi thường hoạt bát, rất thân với Lục Dích Khanh, thành tích cũng đặc biết tốt. Lục Dịch Khanh thập phần tán thưởng người bạn này, đối với yêu cầu của cô ấy cơ hồ là hữu cầu tất ứng, dần dần liền phát triển trở thành “bạn cơm” (giống mấy cái bạn nhậu vậy ớ, chỗ này tui không biết dịch sao cho mượt hết =)))), ngày thường tan học sẽ thấy hai người ra vào có đôi đi nhà ăn, ai không biết rõ đều trực tiếp nhận định đây là một đôi tiểu tình lữ, đồn qua đồn lại liền đồn đến tai Cận Hành.
“Nghe nói cái cô Dư Dạng kia chủ động xin chủ nhiệm lớp được ngồi cùng với họ Lục” Hạ Hiến bát quái nói: “Nhưng mà, Cận Hành, Lục Dịch Khanh không phải có hôn ước với mày sao? Nó như vậy mày cứ mặc kệ à?”
Cận Hành trừng mắt liếc Hạ Hiến một cái, làm tên này nhỏ giọng chút, hắn cũng không muốn cho người khác biết mình và Lục Dịch Khanh còn có tầng quan hệ này, đã là thời đại nào rồi mà còn đính hôn từ trong bụng mẹ, nhưng sĩ diện thì không bỏ được: “Tao còn không hiểu Lục Dịch Khanh hay sao, mọt sách chính hiệu, loại chuyện yêu sớm này không thể xảy ra với cậu ta được, lại nói, một Beta và một Omega còn có thể cọ ra lửa gì được cơ chứ?”