9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full] - Chương 83: Chứng từ
Tống Mạch cũng không quay đầu lại mà thẳng bước đi.
Nhìn bóng lưng của hắn mờ dần ở trong màn đêm, Đường Hoan chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra.
Một chân là đói, một chân là bị doạ sợ.
Lần này tỉnh lại Tống Mạch cho nàng thời gian chuẩn bị quá ngắn. Nàng còn chưa mở mắt, đã nghe thấy thanh âm lạnh lùng lại đè nén lửa giận của hắn, chờ nàng mở mắt ra, chống lại ánh mắt xa lạ lạnh như băng của hắn, nàng cũng biết, đêm nay nếu nói sai một câu, cái mạng nhỏ của nàng đoán chừng sẽ chơi xong rồi. Lục Thư Ninh đã dùng những gì nàng ấy trải qua nói cho nàng biết, Tống tướng quân có bao nhiêu độc ác.
Ôm bụng trở lại bên cạnh bàn, Đường Hoan không còn sức mà gục ở trên mặt bàn, chờ hạ nhân đưa cơm chiều của nàng tới đây. Bây giờ nàng đói đến váng đầu hoa mắt, thật sự cái gì cũng không suy nghĩ được rồi.
Ước chừng sau một nén nhang, nha hoàn vẫn hầu hạ Lục Thư Ninh kia đã trở lại. Nha hoàn này, bao gồm tất cả hạ nhân mới thay của Hầu phủ sau khi hầu gia chết, đều không biết thân phận của Lục Thư Ninh, chỉ biết nàng họ Thư tên Ninh, trong lúc lén lút thì thầm nhắc tới đều gọi là Thư cô nương, là nữ nhân thần bí được tân nhậm Định Bắc hầu kiêm Trấn Bắc tướng quân Tống Mạch nuôi ở hậu trạch.
Trong tay nha hoàn bưng bàn ăn, bên trên bày một bát mì chay lớn nóng hôi hổi, còn có hai cái bánh bao mới làm nóng rõ ràng là còn thừa lại.
Đường Hoan ghé vào trên bàn, không còn sức nhìn nha hoàn để đồ xuống, khi đứng dậy, phát hiện nha hoàn dùng một loại ánh mắt kỳ quái khó hiểu lặng lẽ đánh giá nàng.
Đường Hoan biết tâm tư của nha hoàn, nàng ta nhất định đang khó hiểu sao đãi ngộ cơm canh của Thư cô nương đột nhiên trở nên kém như vậy, trước kia tướng quân mặc dù đối với cô nương lạnh lùng thờ ơ, đồ ăn đều là tốt, vì sao hôm nay chỉ bảo chuẩn bị mì chay cùng bánh bao thừa?
Đường Hoan kêu rên ở trong lòng, Tống Mạch này thật sự là một chút tình cũ cũng không nhớ mà!
Đuổi nha hoàn đi, Đường Hoan bưng bát mì ăn như hổ đói. Không sợ, chỉ cần có thể lấp đầy bụng, đồ ăn kém hơn thế này nàng cũng có thể nuốt xuống!
Một lát sau, nha hoàn đi vào thu dọn đồ, phát hiện trong bát mì ngay cả một cọng hành thái cũng không còn.
Nàng ta mở to hai mắt mà nhìn, lần đầu tiên phát hiện lượng cơm ăn của Thư cô nương nhiều như thế, có lòng muốn hỏi một chút cô nương có cần nàng chuẩn bị trà tiêu thực hay không, nghĩ lại nhớ đến tướng quân còn đang chờ kiểm tra hộp đựng thức ăn, vội vàng xách đồ rời đi.
Trong phòng chỉ còn một mình, Đường Hoan ôm bụng trở lại trên giường, lần này là căng cứng đến khó chịu.
Đợi cho không còn đầy bụng đến khó chịu nữa, tâm tư nhỏ lại bắt đầu xoay vòng.
Nếu không có thẩm vấn tiếp xúc tối nay, nàng sẽ đoán thái độ của Tống Mạch đối với nàng có hai loại khả năng.
Loại thứ nhất, hận nàng thấu xương.
Hắn phủ nhận tất cả tình cảm đã có lúc trước, đối với nàng không có nửa điểm không dứt. Cứ như vậy, hắn phải là trực tiếp giết Lục Thư Ninh, giết chết tất cả nữ nhân có khuôn mặt giống nàng, cho dù ở trong đó chỉ có một người thật sự là nàng. Bằng vào độ tàn nhẫn Tống Mạch biểu hiện ra ngoài, chỉ cần hắn thật sự hận, hắn tuyệt đối sẽ làm như vậy.
Đáng tiếc, sự thật chứng minh, Tống Mạch không có làm như vậy. Hắn bắt lấy Lục Thư Ninh, hắn đang đợi nàng, chờ lời giải thích của nàng.
Như vậy, Tống Mạch đối với nàng chính là loại thái độ thứ hai, hắn đối với nàng, vẫn có điều mong đợi.
Hắn không xuống tay tàn nhẫn được, hắn không nỡ thật sự bóp chết nàng.
Nhưng là phần không nỡ này, là ở điều kiện tiên quyết Tống Mạch còn không có biết được chân tướng còn không thể xác định nàng đối với hắn phải chăng một chút thật lòng cũng không có. Nếu nàng ăn ngay nói thật, nói cho Tống Mạch biết thân phận của mình, nói cho Tống Mạch biết nàng vui vẻ dùng các loại thủ đoạn lừa hắn một lần lại một lần, thử hỏi một nam nhân khi còn bé tương kế tựu kế thông qua hại chết đệ đệ để dạy dỗ mẹ cả mang trong lòng bất chính, sau khi lớn lên lại giết cha đẻ, một nam nhân lần đầu gặp mặt đã bóp cổ nàng, hắn sẽ bỏ qua cho nàng? Nếu hắn biết từ đầu tới cuối nàng đều đang lừa gạt hắn, hắn sẽ bỏ qua cho nàng?
Có tình cảm hèn mọn như vậy sao?
Không có.
Nàng nói, Tống Mạch đang không buông lập tức sẽ biến thành hận, so với một loại trước càng hận hơn, bởi vì nàng khiến cho hắn ngu ngốc chờ nhiều năm như vậy, chờ được kết quả như vậy.
Đường Hoan không ngốc, đánh chết nàng nàng cũng sẽ không nói ra tình hình thực tế, ít nhất hiện tại không thể. Có lẽ một giấc mộng cuối cùng hắn có thể nhớ lại được thân phận thật sự của nàng, nhưng dầu gì nàng cũng chống đỡ được đến một giấc cuối cùng, dù sao vẫn dễ chịu hơn phải chết bây giờ phải không? Tạm thời giữ được tính mạng, giành được thời gian của giấc mộng này trước đã, có lẽ sau này còn có cơ hội xoay chuyển.
Dĩ nhiên, Đường Hoan cũng không ngây thơ, ngây thơ nghĩ rằng Tống Mạch sẽ hoàn toàn tin tưởng lời nói dối “Quỷ Hồn mất trí nhớ, hoàn dương tìm người” của nàng.
May mắn là, cho dù Tống Mạch không tin, hắn không có chứng cớ chứng minh nàng đang nói dối.
Không có chứng cớ, phần mong đợi mơ hồ kia của hắn sẽ chỉ càng ngày càng có lợi với nàng.
Nếu một người mà trong lòng vẫn ôm mong đợi nào đó, khi có lời giải thích làm cho hắn cảm thấy phần mong đợi này là có thể thực hiện, lý trí của hắn sẽ theo bản năng nghiêng về phía tin tưởng lời giải thích này. Bởi vì, mỗi người đều khát khao một mặt tốt đẹp, đều hy vọng bỏ ra thật lòng cũng nhận được thật lòng.
Nàng thích hắn, nàng không thích hắn, Tống Mạch hy vọng loại kết quả nào đây?
Đường Hoan muốn lợi dụng sự mong đợi của hắn.
Tống Mạch tận mắt chứng kiến Lục Thư Ninh chết đi rồi nàng sống lại, chuyện nàng có thể bám vào trên thân người là không giấu giếm nổi nữa. Nếu như trong mỗi giấc mộng trước nguyên thân của nàng đều là Tống Mạch quen thuộc từ nhỏ, đều từng để cho hắn phát hiện một số thay đổi của nguyên thân bởi vì nàng mà nên, những lời nói dối này của Đường Hoan rất khó đả động đến hắn. Đáng tiếc, những giấc mộng kia không phải như thế. Trừ Cẩm Chi và Thủy Tiên ra, bắt đầu từ đồ đệ Tiểu Ngũ, Tống Mạch biết chính là nàng thực sự, là bộ dáng nàng muốn cho hắn biết.
Cho nên, đối với lời giải thích của nàng cho hắn, bây giờ Tống Mạch hẳn là có hai loại ý nghĩ.
Hoặc là, hắn không tin, cho rằng đây là một lời nói dối khác của nàng, hắn giữ lại mạng của nàng, bởi vì hắn muốn vạch trần nàng, ép nàng nói ra chân tướng.
Hoặc là, Tống Mạch tin.
Tống Mạch tin, tự hắn sẽ tìm lý do cho nàng.
Hắn sẽ nghĩ, có lẽ ban đầu nữ nhân này đúng là lừa dối hắn trêu đùa hắn, nhưng sau này nàng lại có thể thật sự thích hắn thì sao? Hắn đối tốt với nàng như vậy, nàng cũng vẫn nhiệt tình đợi hắn, giống đồ đệ Tiểu Ngũ nha hoàn Tiểu Ngũ, thậm chí Thủy Tiên cuối cùng chịu vì hắn mà chết, nếu không yêu, làm sao nàng có thể nhảy xuống chứ? Chỉ là dần dần nàng lại không nhớ rõ, giống như Hải Đường gả lầm, giống như Lâm Nguyệt từ không muốn đến muốn … Lâm Nguyệt chết rồi, gặp được quỷ sai, nàng có phải còn nhớ ước định đêm đó của hai người hay không, cầu xin quỷ sai đưa nàng đến bên cạnh hắn sớm hơn một chút? Sau đó quỷ sai làm khó dễ nàng, xoá đi trí nhớ của nàng bảo nàng đi tìm nam nhân yêu nàng nàng cũng yêu hắn, cũng chính là… hắn?
Nhiều giấc mộng như vậy, Tống Mạch có lẽ còn có thể có đủ loại ý nghĩ trong đầu, đó đều là chuyện của hắn. Chuyện tiếp theo Đường Hoan phải làm, chính là làm cho Tống Mạch tin tưởng cái loại có lợi nhất với nàng này.
Nàng sẽ khiến cho hắn tin tưởng, trăm phương nghìn kế!
~
Tiền viện, Tống Mạch nhìn lướt qua bát mì sạch sẽ trên bàn ăn, bảo nha hoàn lui xuống.