metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full] - Chương 63: Lòng tốt

  1. Metruyen
  2. 9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full]
  3. Chương 63: Lòng tốt
Prev
Next

“Tiếu Ngũ? Chẳng phải con mèo của con cũng tên là Tiểu Ngũ sao?”

Nghe nói con trai ban tên cho nha hoàn kia, Phương thị thoáng kinh ngạc hỏi. Lục An đưa bốn nha hoàn đó đi chọn lựa, đã sớm có người nói việc này cho bà. Phương thị vừa mới gặp qua tiểu cô nương này, lúc nghe nói thiếu gia để lại người xinh đẹp nhất, trong đầu bà liền hiện lên khuôn mặt tiểu cô nương đó, ánh mắt nhìn Tống Mạch trộn lẫn vẻ tìm tòi nghiên cứu.

Thiếu gia nhà người khác cứ 14, 15 tuổi đã sắp xếp nha hoàn thông phòng, bà đã từng đề cập việc này với con trai nhưng bị con lấy cớ muốn chuyên tâm đọc sách mà từ chối. Sau này con càng ngày càng lớn, không thiếu phu nhân đến tỏ ý kết thân với bà và lão gia, kết quả con nhân lúc lão gia về nhà thì vô cùng bình tĩnh bày tỏ nó muốn tự tìm thê tử của mình, không nhọc nhị lão quan tâm, chọc lão gia tức giận muốn chết. Nhưng mà đứa con này từ nhỏ đã rất có chủ kiến, bọn họ không thể nào khuyên nổi nó, đành phải mặc kệ nó. Vừa vặn hồi đó lại đúng lúc biểu cô rời đi, lão thái thái cho rằng Tống Mạch chờ Đặng Uyển nên càng khuyên lơn bà không cần vội vàng an bài hôn sự cho nhi tử.

Nay con trai đột nhiên chọn một nha hoàn xinh đẹp, chẳng lẽ là do nha đầu kia đã sử dụng thủ đoạn gì?

“Nương, chuyện trong viện của con người không cần lo lắng, phần của Tiểu Ngũ đều do con phụ trách, không cần tới phòng thu chi, cũng không cần đi theo các nha hoàn khác học quy củ.” Trước tiên Tống Mạch nói rõ quyết định, sau thấy Phương thị tức giận liền chuyển đề tài: “Khi nào thì biểu đệ với biểu muội tới?” Từ khi sinh ra đã mang theo trí nhớ hai kiếp trước, ngay từ đầu hắn đã rất khó chấp nhận những người thân mới, nhưng mà máu mủ tình thâm, Phương thị ngậm đắng nuốt cay nuôi hắn khôn lớn, Tống Mạch cũng dần dần hòa hợp với nhà này.

Đương nhiên, Phương thị là người duy nhất hắn chịu thân thiết. Lão thái thái không ngừng gây phiền toái cho Phương thị, lão gia bỏ mặc thê tử nhiều năm, còn dẫn theo tiểu thiếp đến nơi đảm nhiệm chức vụ vui vẻ thoái mái. Tống Mạch chỉ duy trì tình thân mặt ngoài với họ. Về hai người bà con kia, Tống Mạch chưa từng để mắt tới.

Phương thị thở dài: “Sắp rồi, cũng chỉ hai ngày nữa, thư phụ thân con gửi đến ngày hôm sau bọn họ đã khởi hành. Không nói tới chuyện này, con nói thật với nương, có phải con muốn thu nha hoàn kia làm thông phòng không?”

Tống Mạch cười khẽ, “Nương, người lo lắng nhiều rồi, con tuyệt không có ý này đâu.” Hắn muốn lấy nàng làm thê, không phải là nha hoàn thông phòng gì cả.

Con trai chưa bao giờ nói dối bà, Phương thị gật đầu, để hắn rời đi.

Bước chân Tống Mạch nhẹ nhàng trở về viện của mình.

Khi vừa vào cửa, hắn lại cố tình thả nhẹ bước chân hơn, đặt xuống đất cũng không có tiếng động.

Hắn muốn xem xem nàng đang làm gì.

Đường Hoan đang nằm trên cái tháp ở ngay gian ngoài trêu đùa mèo, con mèo này vừa thông minh lại dính người, vuốt ve lông mèo vừa mềm mại lại thoải mái thật sự khiến nàng yêu thích không muốn buông tay.

“Meo meo…”

Mèo trắng chợt nhảy lên trên, chạy ra ngoài cửa.

Đường Hoan nghi hoặc ngồi dậy, đang định đi xuống, Tống Mạch đã ôm mèo vào.

“Thiếu gia!” Lười biếng bị túm được, Đường Hoan nhanh chóng đi hài vào, xấu hổ cúi đầu.

Tống Mạch nhìn nàng, đi đến cái bàn trước cửa sổ rồi ngồi xuống, cười nói: “Xem ra Tiểu Ngũ rất thích ngươi, người khác muốn ôm nó, nó cũng không cho ôm.”

Đường Hoan đứng trước người hắn, nghe xong lời này chỉ cười khẽ.

Mèo trắng thân thiết với nàng, còn không phải là nhờ công của Tống Mạch?

Con mèo này quả thật rất thông minh nhưng cũng không thông minh đến độ chủ nhân của nó thích ai nó cũng có thể lập tức thích người đó, nếu thật sự như vậy, con mèo này đã thành yêu quái rồi. Đường Hoan nghĩ nhất định ngày thường Tống Mạch vẫn luôn vẽ nàng nên mèo này ở bên cạnh nhìn lâu rồi, dần dần thành thói quen, nay đột nhiên nhìn thấy người thật, con mèo này cũng không thấy lạ. Còn cả cái hộp con mèo đẩy ra, chắc hẳn bình thường Tống Mạch cũng hay mở ra xem, sau đó có thể con mèo cho rằng ai cũng thích xem bảo bối của chủ nhân nên liền chia sẻ với nàng.

Thói quen ấy à. Không phải chỉ có 2,3 ngày là có thể luyện thành, rốt cuộc Tống Mạch phải vẽ biết bao nhiêu bức, xem biết bao nhiêu lần mới có thể dưỡng thành thói quen này cho mèo?”

Lòng Tống Mạch đối với Tiểu Ngũ, thật sự không đo nổi.

Đáng tiếc, Tiểu Ngũ là do nàng giả vờ mà tạo nên, nàng không phải Tiểu Ngũ. Tống Mạch yêu Tiểu Ngũ, không phải là nàng – Đường Hoan. Nếu giờ Tống Mạch bất ngờ khôi phục trí nhớ … Đường Hoan theo bản năng vươn tay lên sờ sờ cổ, nàng nhất định sẽ chết nhanh hơn phải không? Một nam nhân kiêu ngạo như thế, sao có thể tha cho hái hoa tặc đã lừa hắn rất nhiều lần?

Nếu sớm biết rằng, võ công của Tống Mạch cao cường như vậy, lòng hắn lại nhẫn tâm như vậy, Đường Hoan nhất định sẽ không trêu chọc hắn, nhưng sự thật là nàng đã trêu chọc, nàng đã bị giết và đã chết, vì mạng sống, nàng chỉ có thể lừa hắn. Lừa hắn, nàng không có lấy một chút áy náy, có nhân thì ắt có quả, còn tốt hơn là sau khi tỉnh mộng, Tống Mạch lại muốn giết nàng, dù đúng là nàng xứng đáng bị thế, ai bảo nàng chọn lầm người?

Nàng chỉ hận bản thân không nghe theo lời dạy của sư phụ, luyện công cho giỏi rồi mới xuống núi.

“Nghĩ gì vậy?” Ánh mắt Tống Mạch dừng ở trên tay nàng, nhìn vẻ mặt nàng hoảng hốt, tò mò hỏi.

Nghĩ cái gì? Nghĩ tới ai?

Đường Hoan liếc hắn một cái, cúi đầu đáp: “Thiếu gia, buổi tối ta, ta nghỉ ở đâu? Còn cả y phục, giờ ta chỉ có mỗi một bộ đang mặc trên người thôi.” Đây là bộ xiêm y bằng vải thô mụ buôn người chuẩn bị cho bọn họ, mặc vào không hề dễ chịu, Đường Hoan đã sớm muốn thay ra.

Tống Mạch nhìn bộ xiêm y bằng vải thô trên người nàng, đưa nàng ra ngoài, đi tới một gian phòng ở phía trước, đẩy cửa đi vào: “Vừa rồi ta đã dặn người ta thu dọn gian phòng này, bình thường ngươi cứ rửa mặt thay xiêm y ở đây, buổi tối thì ngủ trên tháp là được, gác đêm cho ta.”

Gác đêm?

Đường Hoan kinh ngạc nhìn hắn, không phải chỉ bảo nàng chăm mèo thôi sao?

Vẻ mặt Tống Mạch bình tĩnh như thường: “Quên chưa nói với ngươi, khi ta không có ở nhà, người chỉ cần chăm sóc Tiểu Ngũ, khi ta trở về, người liền trở thành nha hoàn bên người ta, hầu hạ sinh hoạt hàng ngày của ta. Mỗi tháng sẽ được cấp hai lượng bạc.”

“Tạ thiếu gia!” Đường Hoan vui vẻ nói, có bạc hay không có bạc, chỉ cần có thể phục vụ bên cạnh hắn, là sẽ có nhiều cơ hội hoàn thành nhiệm vụ.

Thấy nàng vui vẻ như vậy, Tống Mạch cũng cười, hắn còn đang sợ nàng sẽ không muốn, “Xiêm y của ngươi đều đặt ở trên giường, ngươi cứ dọn dẹp trước đi, muốn đi tắm rửa thì nói với phòng nước, bọn họ sẽ chuẩn bị cho ngươi. Thu dọn xong, lập tức đi lên phòng trên hầu hạ.”

“Dạ, ta đã rõ.” Đường Hoan tiễn hắn ra tận cửa, trước khi hắn xoay người rời đi vẫn còn kịp khen một câu: “Thiếu gia ngài thật tốt.”

Khi Tống Mạch quay đầu lại, nàng đã bước vào trong.

Hắn lắc đầu cười khổ.

Ôm mèo trở lại phòng của mình, Tống Mạch vô thức vuốt ve lông mèo, tưởng tượng xem nàng đang làm gì, không hiểu sao cứ cảm thấy thời gian trôi quá chậm, vì sao nàng còn chưa quay lại? Mèo trắng không biết lòng chủ nhân không yên, nó ngoan ngoãn nằm trên đùi chủ nhân, hai mắt vì thoải mái mà híp thành một đường chỉ.

Sau nửa canh giờ, rốt cuộc Đường Hoan cũng tới.

Rõ ràng là nàng đã tắm rửa qua, hai má hồng hồng mềm mềm, trên người là váy màu xanh Tống gia chuẩn bị làm trang phục cho nha hoàn, nàng xinh xắn đi tới gần, xinh đẹp như ngọc, trông tựa như đóa sen hồng.

Tống Mạch ngắm đến ngây người.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 63: Lòng tốt"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz