metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full] - Chương 23: Thiệt tình

  1. Metruyen
  2. 9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full]
  3. Chương 23: Thiệt tình
Prev
Next

Trong bóng đêm, tiếng thở dốc ồ ồ của nam nhân dần dần lắng xuống.

Dục hỏa lui xuống, Tống Mạch chết lặng thắt lại dây lưng cũng không muốn về phòng ngay. Hắn dịch sang một bên, tựa vào vách tường, ngửa đầu nhìn mặt trăng.

Mới đầu tháng năm, trăng vẫn còn khuyết, cong cong như chiếc móc câu.

Tống Mạch thống khổ nhắm mắt lại.

Vì sao hắn lại có thể sinh ra ** với chất nữ chứ? Chất nữ là vì hiếu thuận nên mới xoa bóp vai cho hắn, vì sao hắn có thể!

Không được, từ giờ trở đi, sẽ không bao giờ để nàng chạm vào nữa, cho dù nàng có buồn cũng còn hơn là để hắn sinh ra tâm tư không nên có, càng lún càng sâu.

Nhẹ nhàng rửa tay, Tống Mạch bước vào trong nhà.

Nàng đã nằm xuống, Tống Mạch nhẹ nhàng thở ra, cởi giày rồi lên giường, đắp chăn lên. Mệt nhọc cả một ngày, lại thêm vừa mới tự mình động tay giải quyết, lúc này hắn đã không thể chịu đựng được nữa, vừa đặt lưng lên giường đã ngủ luôn.

Hô hấp của nam nhân bên cạnh nhanh chóng trở nên đều đặn, từ từ, còn phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.

Tối hôm qua vốn không có ngáy, có thể thấy được hôm nay hắn mệt biết bao nhiêu.

Đường Hoan mở to mắt, tay kéo bả vai hắn, chỉnh hắn nằm thẳng.

Tống Mạch hoàn toàn không biết gì cả, tiếng ngáy chỉ ngừng một lát rồi lại vang lên ngay sau đó.
Bàn tay nhỏ bé của Đường Hoan lén lút chui vào trong chăn, nắm lấy tay hắn. Tống Mạch không có phản ứng, nàng xốc chăn hắn lên rồi lặng lẽ dịch người sang. Tống Mạch mơ mơ màng màng mở mắt ra, Đường Hoan phát hiện hình như hắn sắp tỉnh nên nhanh chóng cọ cọ lên vai hắn, mềm nhẹ rên khẽ, “Nhị thúc, một mình Cẩm Chi ngủ rất sợ, nhị thúc ôm con đi, nhị thúc…”

Ý thức của Tống Mạch cũng chưa hề tỉnh táo, nghe chất nữ làm nũng, hắn hoảng hốt nhớ về kí ức 10 năm trước, nên theo bản năng xoay người, kéo Đường Hoan vào lòng, vỗ nhẹ hai cái, mơ màng dỗ nàng: “Cẩm Chi ngoan, nhị thúc ôm con ngủ, ngoan a…” Bàn tay to vỗ vỗ vài cái rồi không cử động nữa, hắn lại một lần nữa lâm vào giấc ngủ say.

Đây là lần đầu tiên nam nhân này chủ động ôm nàng.

Đường Hoan nằm trong vòng tay rắn chắc của nam nhân này, thành thật đợi một lát. Chờ đến khi hắn ngủ say, tay trái nàng dịch đến dưới thắt lưng hắn chạm vào vật kia, trong lòng có chút ngứa ngáy.

Sắc đẹp ở trước mặt mà vẫn không thể xuống tay, cảm giác này thực khó chịu. Vừa rồi hắn ở bên ngoài đến non nửa canh giờ, tự mình làm đã lâu như vậy, nếu làm cùng nàng, nhất định còn dài hơn?

Aizzz, quá lãng phí, có đại mỹ nhân nũng nịu nằm bên cạnh mà còn vậy, nam nhân này…xứng đáng bị nàng hái 9 lần nha!

Một đêm ngủ thật ngon.

Đã có kinh nghiệm một lần, buổi sáng tỉnh dậy lại phát hiện chất nữ ngủ cùng một chăn với mình, Tống Mạch đã nhanh chóng bình tĩnh lại, hơn nữa xiêm y trên người chất nữ rất chỉnh tề, hắn không cần lo lắng nàng đột nhiên tỉnh lại sẽ khiến hai người lâm vào xấu hổ.

Vì thế Đường Hoan rất phối hợp, khi hắn vừa rụt tay lại nàng liền tỉnh dậy, “Nhị thúc…”

Lúc này, tay trái nàng đặt bên ngoài trung y của hắn, ôm chặt eo hắn, đầu nàng chôn ở hõm vai hắn.

Phát hiện ra tình trạng này, Đường Hoan chợt sửng sốt, vừa ngây thơ lại có chút ngượng ngùng nói: “Nhị thúc, con, con làm sao lại chui vào trongchăn của người chứ?”

Tống Mạch cũng không nhớ rõ. Nhưng khiến hắn buồn bực là, vì sao nàng vẫn chưa bỏ tay ra?

Đường Hoan không hề ngẩng đầu, rầu rĩ nói: “Nhị thúc, con ôm thúc như vậy khiến thúc tức giận sao?” Tay có rụt lại nhưng vẫn khoác lên người hắn.

Tống Mạch cử động không được mà bất động cũng không ổn, đầu giống như hồ dính, ngốc nghếch giải thích: “Không, không tức giận. Cẩm Chi, Cẩm Chi gặp phải ác mộng mới ôm nhị thúc như vậy. Chỉ cần, chỉ cần Cẩm Chi có thể ngủ ngon, chỉ cần con không ngại ôm nhị thúc sẽ nóng, nhị thúc đâu có tứcgiận gì…”

Cũng biết tìm cớ đấy chứ!

Nhưng Đường Hoan cũng thực vừa lòng nên nàng dựa theo lời hắn nói mà đáp lại: “Vậy mấy ngày này Cẩm Chi đều ngủ bên nhị thúc nhé, buổi tối có tỉnh dậy cũng chỉ hoảng sợ trong chốc lát. Nhị thúc, có thể không?”

Tống Mạch muốn nói không thể nhưng hắn nên từ chối thế nào đây? Nói nàng đã lớn rồi không thể ôm một đại nam nhân như hắn ngủ sao? Vậy tình cảnh bây giờ của hai người tính là cái gì? Loại sự tình này, trừ khi nàng cảm thấy không ổn chủ động tránh đi, nếu không, vì thể diện của chất nữ, hắn là nhị thúc, tuyệt đối không có đạo lý nào có thể mở miệng trước. Về phần chất nữ vì sao đột nhiên trở nên to gan ỷ lại hắn như vậy, nhất định là do đại ca qua đời quá đột ngột đã gây cho nàng chấn thương quá lớn!

“Cẩm Chi, con, con cứ nằm đó, nhị thúc phải dậy đây.”

Miễn cưỡng giải quyết nan đề, Tống Mạch cứng ngắc đứng dậy, mặc quần áo vào.

Đường Hoan ngửa đầu hỏi hắn: “Nhị thúc, vai thúc còn mỏi không?”

“Không mỏi, tối hôm qua con xoa bóp rất thoải mái.” Tống Mạch vừa xáchgiày đi vào, vừa thuận miệng bịa chuyện.

Đường Hoan cười nói: “Vậy tối nay con lại xoa bóp giúp nhị thúc!”

“Không cần, một lần là đủ rồi, nhị thúc, nhị thúc đi nấu cơm đây!” Tống Mạch vội vàng rời đi.

Đường Hoan thoải mái duỗi lưng, nghiêng tai nghe tiếng Tống Mạch đun nước nhóm lửa.

Sau khi ăn xong, Đường Hoan vẫn không được đi theo hắn đến ruộng, cho đến trưa nàng mới cắp rổ đưa cơm cho hắn.

Trên đường gặp không ít con dâu các nhà cầm theo làn đưa cơm cho người nhà, các nàng mỉm cười chào hỏi với Đường Hoan, Đường Hoan học Cẩm Chi dịu dàng đáp lại các nàng ấy. Có một phụ nhân hiếu kì hỏi vì sao Đổng Minh Hoa không tới Tống gia hỗ trợ lại bị Đường Hoan vờ xấu hổ cho qua.

Nàng không muốn nói ra chuyện hai nhà đã từ hôn, người trong thôn thích nhất là tán chuyện, truyền ra ngoài, ngày tháng sau này nàng khỏi cần ra khỏi cửa nữa, đi ra ngoài sẽ chọc người ta quấn lấy hỏi thăm.

Đường Hoan thích nhất là sự yên lặng. Sư phụ nói nhiều người rất phiền, nàng cũng vậy. Cho nên làm một hái hoa tặc thực sự rất tốt a, ban ngày tính hái nam nhân nào, buổi tối mò tới là được, một đêm vợ chồng, buổi sáng lại tách ra, ai cũng không cần dây dưa với ai.

Đến đầu ruộng, thấy còn hơn bốn mẫu ruộng chưa gặt, Đường Hoan âm thầm phát sầu. Việc nhà nông chưa làm xong, nhất định Tống Mạch không thể nào có tâm tư khác, chẳng lẽ bao nhiêu ngày như vậy chỉ có thể trêu cợt hắn thôi sao? Nàng nên tìm cơ hội nào để tỏ tình với hắn đây? Không có cơ hội tốt, chất nữ mạo muội quyến rũ nhị thúc, đây, đây rõ ràng không phải người tốt gì, không đem Tống Mạch dọa chạy mới là lạ!

“Nhị thúc, thúc lại đây ăn cơm đi!”

Số lúa hôm qua Tống Mạch gặt xong được xếp thành một đống thật cao, Đường Hoan đi tới sau đống
lúa, lớn giọng gọi hắn, gọi xong thì ngồi xổm xuống bày cơm ra.

Tống Mạch đứng thẳng lưng, vừa lau mồ hôi vừa đi đến bên nàng.

Hai người sóng vai nhau ngồi.

“Con còn chưa ăn sao?” Thấy hai bộ bát đũa đặt trên cái áo cũ, Tống Mạch kinh ngạc hỏi.

“Trong nhà chỉ có một mình con, ăn cơm cũng không ngon.” Đường Hoan thân thiết nói, đầu tiên là đưa cho hắn một bát canh trứng hành, “Con sợ ăn mỗi bánh sẽ khó chịu nên nấu một chút canh. Nhị thúc uống trước đi cho nhuận họng.” Canh cũng không còn nóng nữa, hành lá xanh biếc rắc lên trên, trứng gà vàng xốp, mới mẻ mê người.

Đó chính là điểm khác nhau giữa nhà có và không có nữ nhân. Nếu chỉ có mình Tống Mạch, làm sao có thể nghĩ ra việc nấu canh uống.

Hắn múc hơn nửa bát canh, ngửa đầu uống.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 23: Thiệt tình"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz