metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full] - Chương 120: Ngoại truyện 1: Ẩn trang náo loạn

  1. Metruyen
  2. 9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full]
  3. Chương 120: Ngoại truyện 1: Ẩn trang náo loạn
Prev
Next

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Sau khi thành thân, cuộc sống tựa hồ cũng không có bao nhiêu thay đổi, Tống Mạch dẫn theo Đường Hoan đi dạo cảnh đẹp quanh Cô Vân Phong một lần, sau đó liền chuẩn bị cùng nàng trở về sơn cốc bái tế sư phụ. Nguyệt Hạ mỹ nhân ở trên giang hồ tội ác chồng chất, rất bị nhân sĩ chính phỉ nhổ, nhưng bà dù sao cũng nuôi dưỡng Đường Hoan trưởng thành, hơn nữa đối với Đường Hoan cũng là thương yêu dốc ruột dốc gan, Tống Mạch thật lòng cảm kích bà, không có nữ ma đầu này, hắn và nàng cũng sẽ không đến được với nhau.

Nhưng Đường Hoan không muốn đi, Ẩn trang nàng còn chưa có chơi đủ đâu. Tiết Trạm thích cười, Sở Bình xuất quỷ nhập thần, còn có Tô Tham Nguyệt bị giam kia, cũng là mặt hàng tốt dung mạo hơn người, không thể đụng vào, nhìn một chút được chứ? Hoa có trăm dạng hồng, nam nhân có muôn vàn tuấn[1], Tống Mạch có đẹp hơn nữa, ngày ngày nhìn cũng là như thế, giống như sơn hào hải vị ăn mãi cũng sẽ chán, thỉnh thoảng nếm thử chút thức ăn bình thường, ngược lại càng có thể nổi bật điểm đặc biệt của món ăn quý và lạ.

[1]Hoa có trăm dạng hồng, nam nhân có muôn vàn tuấn: câu gốc “hoa có trăm dạng hồng, người cùng chó bất đồng”, có nghĩa là hoa có trăm loại màu đỏ, nhưng mỗi loại màu đỏ lại có sắc thái khác nhau, người và chó đều là động vật nhưng vẫn khác nhau (câu này thường dùng với ý mỉa mai), còn câu của mụ Hoan là hoa có trăm loại đỏ, nam nhân có trăm loại đẹp, mỗi loại đẹp đều khác nhau.

Tống Mạch biết rõ sắc tâm của nàng, tuy nói thê tử muốn nhìn nam nhân khác khiến cho trong lòng hắn không quá thoải mái, nhưng nàng chính là một người không đứng đắn như vậy, hắn nếu là trói buộc nàng, hai người nhất định sẽ gây lộn ấy chứ? Lại nói, trong một năm kia nàng cũng không phải là chưa từng nhìn, Tống Mạch lúc ấy cũng đã có thể tiếp nhận, lúc này càng sẽ không ngăn cản. Nàng nhìn người khác cũng không phải là người khác nhìn nàng, không thiệt thòi là được. Lại nói, nàng có thể thấy hay không còn là một chuyện khác.

“Nàng muốn nhìn thì nhìn đi.” Hắn thoải mái nói, bàn tay bóp mông nàng lại tăng thêm sức lực, làm chút trừng phạt nhỏ.

“Tống Mạch chàng đối với ta thật tốt.” Đường Hoan nằm sấp ở ngực hắn khen hắn, hôn một cái, cười xấu xa nói: “Vậy chàng để cho mười sáu hộ vệ đều cởi sạch quần áo cho ta nhìn, ta so sánh hộ bọn họ một chút, nhìn xem người nào có dáng người tốt nhất. Chẳng qua ta cũng sẽ không nhìn không bọn họ, ta sẽ hỏi thăm rõ ràng bọn họ thích cô nương như thế nào, tương lai chúng ta xuống núi, nhất định tìm cho bọn họ, mang về cho bọn họ làm vợ. Cũng không thể trang chủ chàng hàng đêm sênh ca, bọn họ chỉ có thể trơ mặt nghe tiếng động chứ?”

“Yên tâm, bọn họ ở xa, không nghe được.” Tống Mạch còn không đến mức hành hạ những thuộc hạ kia như thế, đã sớm sắp xếp bọn họ đi đến trong góc tường nào đó rồi, bảo đảm nàng kêu đến lớn tiếng hơn nữa cũng không truyền tới bên kia đâu.”Chẳng qua, ta là đường đường trang chủ, có thể phân phó bọn họ làm chuyện nghiêm chỉnh, loại yêu cầu cởi quần áo vô lại này, ta thật là không mở miệng được. A Hoan, nàng thật sự muốn nhìn thì tự mình nghĩ biện pháp, ta không ngăn cản nàng cũng không giúp nàng, còn có, không cho bỏ thuốc, lại càng cho phép lấy danh nghĩa của ta ép buộc bọn họ.”

Đường Hoan bất mãn trừng hắn: “Nhìn chàng loại hẹp hòi này, yên tâm, không cần những thủ đoạn kia, ta vẫn có thể nhìn như thường!”

Tống Mạch không nói chuyện, tung mình đè lên trên người nàng, làm chuyện mình thích làm. Cho tới cuối cùng Đường Hoan khóc xin hắn dừng lại, Tống Mạch không nghe, “A Hoan, làm người phải công bằng, ta mặc nàng làm bậy, nhưng mà sau khi nàng làm bậy một lần, cũng phải mặc ta làm bậy một lần.”

“Nhưng, ta còn chưa có ra tay đâu mà. . . . . .”

“Chính là bởi vì nàng chưa có ra tay, ta chiếm tiện nghi của nàng trước mới có thể phóng túng nàng, phải không? Nếu không nhìn thê tử của mình đi tìm người khác, nàng nói trong lòng ta có thể dễ chịu sao?” Tống Mạch vừa động vừa cắn tai nàng, “Dễ chịu không?”

“Khốn kiếp. . . . . .”

Kết quả bị đồ khốn chinh phạt một đêm, chính là ngày hôm sau ngủ thẳng đến buổi trưa mới tỉnh. Đường Hoan nhắm mắt lại rầm rì, đưa tay tìm kiếm nam nhân, không có sờ thấy, bắt được một con mèo mập mạp. Mèo không tồi, nàng ôm mèo tiếp tục ngủ một lát, ngủ đủ rồi, đứng lên mặc quần áo, vừa lúc Tống Mạch đi vào gọi nàng ăn cơm.

Đường Hoan nghi ngờ nhìn hắn: “Hôm nay sao chàng dậy sớm như vậy? Có phải là nhắc nhở trước bọn họ hay không?”

Tống Mạch nhận lấy Tiểu Ngũ ngồi ở bên cạnh: “Nàng cảm thấy, ta sẽ tự nói với thuộc hạ của mình, nói trang chủ phu nhân muốn đi nhìn lén bọn họ? Trái lại là nàng, cố gắng làm kín đáo một chút, đừng để cho bọn họ thoáng cái đã nhìn ra tâm tư hèn hạ của nàng.”

Đường Hoan trêu chọc hắn: “Ha ha, chàng có phải lo lắng bị bọn họ biết thân phận hái hoa tặc của ta, sau đó đoán được chàng là bị ta hái mới khăng khăng một mực với ta? Thật ra thì cho dù bọn họ không biết ta là hái hoa tặc, bằng những thuốc bột kia cũng có thể nhìn ra ta không phải là cô nương đứng đắn, chàng đó, ở trong mắt bọn họ, đã sớm không phải là trang chủ tựa như thần tiên kia rồi!”

Tống Mạch chăm chú nhìn đôi môi hồng nhuận không ngừng đóng mở của nàng, nói: “Tùy bọn họ đoán thế nào, chỉ cần nàng đừng bại lộ thân phận của mình là được. Nàng nếu là dám nói cho bọn họ biết nàng là hái hoa tặc, sau này đừng nghĩ lại tiếp tục nhìn nam nhân khác, ta nói được làm được.”

Đường Hoan tức đến cầm gối ném hắn: “Nam nhân sĩ diện đến chết, chàng chờ, sớm muộn gì có một ngày khinh công của ta sẽ vượt qua chàng, đến lúc đó ta truyền bá rộng khắp ra xung quanh những việc làm ngốc nghếch kia của chàng, xem chàng làm thế nào!”

Tống Mạch cười một cái, dịu dàng nhìn nàng: “Vậy nàng luyện võ thật tốt, ta chờ.”

~

Mặc dù nói mạnh miệng ở trước mặt Tống Mạch, Đường Hoan thật ra vẫn là rất có tự mình hiểu lấy, biết cả Ẩn trang trừ những hạ nhân thô sử kia, sợ rằng võ công của nàng là kém cỏi nhất, cho nên nàng không định nửa đêm đi nhìn trộm, bởi vì như vậy nhất định sẽ bị Tiết trạm Sở Bình phát hiện.

Nàng chuẩn bị quang minh chính đại!

Nàng đi đến bên hồ trên lưng chừng núi dạo một vòng, trở lại gọi Tiết Trạm Sở Bình tới trước người: “Ta luyện kiếm ở bên hồ, không cẩn thận quăng Thanh Tuyền kiếm vào trong hồ rồi, nhưng ta không biết bơi, hai người các ngươi giúp ta đi mò kiếm nhé.” Đến lúc đó trên người hai người ướt tí ta tí tách, Tiểu Tiết Trạm Tiểu Sở Bình nhất định cũng sẽ hiện ra hình dáng.

Tiết Trạm còn đang suy nghĩ làm sao cự tuyệt, Sở Bình đã mở miệng trước: “Phu nhân, trong đám người thuộc hạ kỹ năng bơi của Tiết Trạm tốt nhất, chuyện tìm kiếm giao cho hắn dư dả, thuộc hạ còn có chuyện quan trọng trong người, lui xuống trước.” Nói xong chạy như một làn khói, căn bản không cho Đường Hoan cơ hội cứu vãn.

Đường Hoan hận đến nghiến răng nghiến lợi, thấy ánh mắt Tiết trạm xoay tới xoay lui cũng đang tìm cớ, trực tiếp quát: “Tiết trạm, có phải ngươi cũng không để trang chủ phu nhân là ta đây ở trong mắt hay không?”

“Không phải, chỉ là thuộc hạ. . . . . .”

“Không có chỉ là, lập tức đi tìm kiếm cho ta, nếu không phải trang chủ của các ngươi đang bế quan, ta phải cần tới các ngươi giúp? Đi mau!” Đường Hoan mới không nghe hắn giải thích, quơ vỏ kiếm muốn đánh hắn.

Tiết Trạm liếc trang chủ “bế quan luyện võ” nơi xa một cái, nhận mệnh mà đi.

Đường Hoan vui thích đi theo phía sau, ánh mắt ở trên người Tiết Trạm trên dưới đánh giá, ngẫm nghĩ xem có biện pháp nào để cho hắn cởi sạch quần áo hay không.

Đến bên hồ, Tiết trạm không chút do dự nhảy xuống nước, rất nhanh đã mò được trường kiếm Đường Hoan cố ý ném xuống, sau đó bơi lên mặt nước, cánh tay dài vung lên, Thanh Tuyền kiếm liền đâm vào trong một gốc cây khô bên hồ. Tiết Trạm rất hài lòng với ngón này của mình, xa xa gọi Đường Hoan: “Phu nhân, người nhanh đi thu lại đi!”

“Làm phiền ngươi rồi, mau đi lên đi.” Đường Hoan cười khen hắn, bước nhanh đi lấy kiếm, dư quang lặng lẽ để ý động tĩnh của Tiết Trạm.

Tiết Trạm từ từ bơi đến bên hồ, đến chỗ nông, vừa muốn đứng lên, chợt ý thức được không ổn, lúng túng sờ sờ đầu: “Phu nhân, thuộc hạ bây giờ bề ngoài không ngay ngắn, người trở về sơn trang trước là được rồi, lát nữa thuộc hạ sẽ trở về.”

“Như vậy sao được? Được rồi, Tiết Trạm ngươi mau lên đây đi, chớ như đại cô nương còn coi trọng cái gì mà bề ngoài hay không bề ngoài, mau đi lên, giúp ta luyện mấy chiêu, trang chủ của các ngươi không rảnh, ngươi tạm thời chỉ điểm ta một chút.”

Nàng cười ngây thơ hồn nhiên, trái tim của Tiết Trạm lại trên dưới nhảy loạn, trang chủ phu nhân lại đang nói láo rồi, nhất định là có mục đích gì không thể cho ai biết. Từ chối thẳng dĩ nhiên không được, hắn suy nghĩ một chút, sảng khoái nhận lời: “Nếu phu nhân không chê thuộc hạ ngu dốt, thuộc hạ liền bêu xấu rồi, kính xin phu nhân ở chỗ này chờ một lát, thuộc hạ trở về sơn trang đổi lại bộ quần áo, rồi lập tức trở lại.” Vừa nói, người đột nhiên vọt ra khỏi mặt nước, chỉ là không có bay đến chỗ Đường Hoan bên này, mà là đạp nước bay đến một bên khác, mấy lần tung người đã mất đi bóng dáng.

Đừng nói đến hình dáng của Tiểu Tiết Trạm, Đường Hoan đến cả loại cảnh xuân quần áo ướt dính thân kia cũng không thấy!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 120: Ngoại truyện 1: Ẩn trang náo loạn"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz