metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full] - Chương 106: Phòng chứa củi

  1. Metruyen
  2. 9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc - Tiếu Giai Nhân [Full]
  3. Chương 106: Phòng chứa củi
Prev
Next

Ngày đại hôn Đoan vương gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh.

Đường Hoan canh giữ ở trước giường, nhìn thái y cắt thịt nặn máu cho Tống Mạch, trên đao có độc, da thịt xung quanh miệng vết thương đã rữa rồi, nếu không phải Tống Mạch võ công thâm hậu tự mình điểm mấy chỗ huyệt đạo, hắn bây giờ sẽ không phải là hôn mê đơn giản như vậy.

Nhưng hắn là Tống Mạch đó, võ công cao như vậy, ai có thể thương tổn được hắn?

Đường Hoan lui ra ngoài, gọi thiếp thân thị vệ của Tống Mạch đến, hỏi.

“Bẩm vương phi, thích khách dịch dung thành Thuần Quận vương, lúc kính rượu, điện hạ, điện hạ vui mừng trong lòng không có phòng bị, thế này mới gặp độc thủ. Thích khách đã bị điện hạ đánh chết tại chỗ, chỉ là, điện hạ sợ vương phi lo lắng, giấu sự việc xuống.” Thị vệ quỳ một gối xuống ở phía trước, trầm giọng giải thích nói.

Thích khách?

Đường Hoan nhớ ra rồi, buổi chiều lúc ngủ bù đúng là nghe được một trận ồn ào.

“Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi, lưu ý đề phòng Vương phủ, đừng để cho tặc nhân xông tới nữa.” Đường Hoan nghiêm mặt nói, chờ sau khi thị vệ rời đi, nàng xoay người trở về nội thất, chau mày.

Trong phòng tràn ngập mùi máu tươi, trừ nàng và thái y ra, còn có vài vị tâm phúc của Tống Mạch. Hiện tại Tống Mạch không phải của một mình nàng, hắn là Nhiếp chính vương Đại Tống triều, sinh tử của hắn liên quan đến đại sự quốc gia, cho dù nàng muốn để cho bọn họ đi ra ngoài, bọn họ cũng sẽ không nghe. Tống Mạch tỉnh lại, nhìn vào thể diện của hắn, không ai dám làm trái ý nàng. Tống Mạch hôn mê thậm chí chết rồi, Vương phi không có chút xíu võ công như nàng, cái gì cũng không phải.

Nàng cũng không quan tâm trong phòng có những người nào, nàng chỉ muốn biết, Tống Mạch có thể chết hay không.

Ngoài ý muốn ở giấc mộng này, là khảo nghiệm đối với nàng sao? Vào ngay lúc nàng sắp thành công, tới cùng nhau như vậy.

Nàng nhìn về phía Tống Mạch.

Hắn nhắm chặt đôi mắt, sắc mặt tái nhợt, mặc dù hôn mê nhưng trán cũng đau đến toát mồ hôi. Áo cởi toàn bộ, bụng có một vết đao thật dài, thái y đang xử lý một đoạn thịt thối cuối cùng… Nhìn cũng thấy đau.

Nửa khắc đồng hồ sau, thái y băng bó vết thương xong, xoay người nói: “Bẩm vương phi, các vị đại nhân, điện hạ cũng không lo lắng đến tính mạng, chẳng qua là trong cơ thể còn lưu lại phần dư độc, hơn nữa vết đao trên bụng nghiêm trọng, ít nhất phải tu dưỡng đầy tháng mới có thể xuống giường đi lại, cụ thể khi nào bình phục, còn phải chờ điện hạ tỉnh lại căn cứ tình huống khôi phục của điện hạ lại làm phán đoán.”

Vài vị trọng thần triều đình không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Khi nào thì Điện hạ có thể tỉnh?” Đường Hoan ngồi ở bên người Tống Mạch, nhẹ giọng hỏi.

“Bẩm vương phi, cơ thể điện hạ khoẻ mạnh, trụ cột tốt, nếu không có gì ngoài ý muốn, chậm nhất sáng mai thì có thể tỉnh lại.” Thái y cúi đầu đáp.

Đường Hoan “ừm” một tiếng, “Được, chỉ là tạm thời làm phiền Chu thái y ở lại Vương phủ đi, nếu bệnh tình của điện hạ có biến, cũng đỡ phải lại đi một chuyến tới trong cung.”

Thái y đương nhiên sẽ không phản đối, tiếp tục nán lại một lát, cùng mấy vị đại nhân đi ra phòng giữa.

Trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại, so với vừa rồi còn yên lặng hơn.

Đường Hoan nhìn nam nhân đang ngủ mê man, vẻ mặt phức tạp.

~

Tống Mạch nửa đêm tỉnh lại, yên lặng cảm thụ một chút tình huống cơ thể, buông tâm.

Giống như dự đoán của hắn, đều trong khống chế.

Nàng đâu?

Hắn mở mắt ra, nhìn quét một vòng, không có tìm ra bóng dáng của nàng. Xa xa hỉ chúc (nến cưới) long phượng đốt đến rơi lệ, ánh nến chớp động nhảy nhót trên bấc nến, ở trên bình phong chiếu ra một bóng hình mảnh khảnh. Bóng dáng kia không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“… A Du…” Giờ này khắc này, hắn cũng chỉ có thể gọi nàng như vậy.

Bóng dáng lay động một cái, lập tức đi về phía bên này. Tống Mạch nghe tiếng bước chân kia, ánh mắt chăm chú nhìn một bên bình phong, cho đến khi nàng vòng tới đây, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của nàng, trái tim của hắn mới rơi xuống, khàn giọng an ủi nàng: “Bị doạ rồi sao? Yên tâm, ta không sao, rất nhanh sẽ tốt lên.”

“Như vậy cũng gọi là không có việc gì? Có phải… thôi, chàng có chết hay không thì liên quan gì đến ta?” Đường Hoan ngồi ở trên đôn thêu trước giường, đầu đặt lên bên vai hắn, nhỏ giọng khóc lên.

Khóc lần này, là thật sao?

“Đừng khóc…” Tống Mạch nâng tay lên muốn xoa đầu nàng, Đường Hoan nghe thấy động tĩnh của hắn, vội vàng nâng tay, đè người xuống, nhìn hắn, vừa rơi nước mắt vừa oán trách nói: “Đừng nhúc nhích, thành thành thật thật nằm im. Chỗ đó rất đau đi? Đói bụng à, có muốn ăn một chút gì hay không?”

“Không đau cũng không đói, chỉ là hơi khát.” Tống Mạch nâng tay lau đi một chuỗi nước mắt của nàng, ngón tay đưa vào trong miệng, cười nhìn nàng: “Nữ nhân xấu xa, đây là lần đầu tiên nàng khóc vì ta.” Đời này.

Đường Hoan tức giận nở nụ cười, “Còn muốn chọc ghẹo người, quả nhiên là không đau. Chờ, ta đi rót nước cho chàng.” Lấy khăn tay lau nước mắt, qua rót nước cho hắn.

Ánh mắt Tống Mạch không nỡ rời khỏi bóng lưng của nàng, trong lòng ấm áp dễ chịu.

Đường Hoan rất nhanh đã trở lại, tự mình cho hắn uống.

Uống xong rồi, Tống Mạch nắm tay nàng: “Rất muộn rồi nhỉ? Sao nàng còn chưa ngủ?”

Đường Hoan đau lòng nhìn hắn: “Chàng bị thương thành như vậy, sao ta có thể ngủ được?”

Đôi mắt nàng phiếm hồng, trong mắt chứa đựng nước mắt trong suốt, lại nghĩ đến nàng trông hắn đến nửa đêm, trong lòng Tống Mạch vừa ấm áp vừa chột dạ, khụ khụ, ánh mắt dừng ở bụng màn sa được kéo lên, hỏi nàng: “Thái y nói như thế nào? Nặng không?”

Nước mắt của Đường Hoan lập tức lại lăn xuống, “Nặng, phải dưỡng một tháng mới có thể xuống đất đi lại đó!”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 106: Phòng chứa củi"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz