[12Cs-Đm] Vương Mộng Hữu Nhân - Chương 1 : The King [ Re-up]
Luôn theo dõi em.
Luôn nghĩ về em…
Em là người duy nhất tôi yêu…
Những thứ làm em tổn thương,
Tôi sẽ xóa sổ chúng khỏi thế gian này…
/Nhật kí của rối/
***
17h30 chiều tối tại Horoscope School…
Sắc trời ngả đỏ rực sánh ngang với ngọn lửa bùng cháy tựa như muốn nuốt lấy tất cả , vừa mĩ lệ vừa quỷ dị đến rùng mình. Từng cơn gió lớn rít gào cuốn lấy sợi tử đăng tím làm chúng bị gió đánh tới đáng thương, cánh hoa tím rung rinh đáp xuống ,thảm cỏ xanh dần nhuộm thành sắc tím diễm lệ vô cùng.
Những dây tử đăng bị gió cuốn theo vẫn liều mạng bám víu lấy những cành cây nhỏ, dường như nó muốn bảo vệ thứ gì đó trên cây. Đáng tiếc vẫn là sức gió hung hăng đem dây kéo đứt, vén lên bức màn tím xinh đẹp ,hé lộ thứ báu vật đằng sau bị nó cố tình che giấu giữ làm của riêng . Bức màn vén lên khiến người ta không ngờ được thứ mà nó muốn che giấu lại là một nhân loại…
Một bạch sắc thiếu niên .
Hắn có vẻ như đang ngủ. Nhịp thở nhẹ nhàng yên tĩnh, xung quanh thiếu niên tản ra hương vị thanh mát tĩnh mịch đến kì lạ , giống như không một thứ ngoại vật gì có thể đánh thức hắn vậy.
Dung mạo thiếu niên khiến người người một phen sửng sốt, khó tin. Một gương mặt khiến người người phải điên đảo , phải trầm luân. Từng đường nét ngũ quan tinh xảo đẹp tới mức cực điểm . Mái tóc trắng mềm mại đến đem vải thượng hạng còn kém xa, tóc mai phiêu dật trong gió, mày kiếm sắc sảo lại tinh tế đồng dạng màu trắng, lông mi dày cong vút khẽ run nhẹ như cánh hồ điệp ,cùng một sắc trắng điểm lên. Sống mũi thẳng cao quý, môi mỏng hoàn mĩ mang theo vài phần huyết sắc câu nhân. Da trắng có chút tái nhợt lại giống pha lê trong suốt óng ánh, làm nổi bật lên chiếc vòng da mà đen đeo trên cổ trắng nõn ,nhìn không những không thấy khó chịu lại tăng thêm phần yêu dã mê hoặc.
Thiếu niên này thực khiến người ta phải hoài nghi, hắn có thật là con người? Nhân loại từ khi nào đã đạt tới mức hoàn mỹ này?
Thiếu niên khẽ cử động, mi mắt nâng lên lộ con ngươi màu khói trong suốt kì lạ. Con ngươi một mảnh hàn băng lạnh lẽo, trống rỗng sâu thẳm tựa một hố đen không đáy. Nháy mắt khí tức quanh hắn liền thay đổi, một tầng khí tức lạnh buốt thấu xương hòa lẫn với tử khí nồng đậm phảng phất mùi máu tanh còn đọng lại đâu đó. Thiếu niên tuyệt diễm bây giờ lại khiến cho người ta phải khiếp sợ gặp liền muốn chốn chạy, giống như chỉ cần chậm một giây hắn sẽ là Thần Chết sẽ tiễn ta xuống Địa Ngục.
Từng khiến người lầm tưởng Thiên sứ hạ phàm…..vậy mà nguyên lai lại là một Tử thần của chết chóc.