[ 12 Chòm Sao - Sa] Hey You! - Ma trong trường (3)
” Thế giới có hai loại người.
Một sinh ra là để phục tùng,
Và một sinh ra để điều khiển.”
-Gàooooo!
( bằng)
Những viên đạn xẹt ngan qua làn da trắng bệt của Bảo Bình. Chúng không thể khiến cậu bị thương, không thể nào. Nhưng có lẽ cậu đã bị cầm chân bởi chúng.
– Mạnh đấy Beast! Khẩu súng này có thể bắng những viên đạn với công suất 5000 HP, tương đương một chiếc Devel Sixteen, có vẻ ngươi có thể chịu gấp ba lần như thế. Ồ, hình như ngươi hơi lùi lại một tí thì phải?
– Gào!
– Ka ka ká! Giờ ngươi tiêu rồi.
( bằng bằng băng)
Một cơn mưa đạn nhanh chóng đẩy lùi cậu. Tay và chân cậu mọc ra những cái vuốt kim loại, cậu cắm hai chân xuống sàn nhà và lao tới thật nhanh. Nhưng dù có thêm hỗ trợ thì cậu vẫn bị đẩy lùi lại.
– Vô dụng thôi.
( bằng)
Chỉ với một phát đạn, Bảo Bình bị đẩy xa tận ba lớp học. Lấy lại thăng bằng, cậu tiếp tục lao tới.
– Vô dụng thôi.
( bằng)
Hành động trên cứ lặp đi lặp lại liên tục cho đến khi.
( cạch)
– Hết đạn!
– Hì!
– Hóa ra đó là âm mưu của ngươi từ đầu đến giờ. Hay lắm, rất tuyệt vời, rất bất ngờ, một kế hoạch thật xảo trá.
( xoẹt)
Cậu để lại trên khuôn mặt kia một vết cào. Tiếp đó, Bảo Bình cào mạnh lên ngực người kia. Một vết thương khá nặng đấy. Người kia lấy ra một vật màu đen và ném nó ra.
( bùm)
Sau khi lớp bụi tan đi, chỉ còn Bảo Bình ở đó.
( tang)
Một thứ gì đó tấn công cậu từ phía sau. Quay lại, đó là Chân Cơ và cô bé ban nãy.
– Little Ghost!
– Hay!
Cô bé lấy ra một dãy ruy băng trắng và tung nó lại phía Bảo Bình. Cậu ta dùng móng vuốt xé chúng ra thành những sợi nhỏ, nhưng đó thật sự là một sai lầm. Những sợi nhỏ kia tiếp tục lao vào quấn chặt lấy Bảo Bình.
– Gào!
Cậu quơ cặp vuốt để không bị những sợi ruy băng kia bám lấy và xé nhỏ chúng ra một lần nữa. Những sợi ruy băng vẫn tiếp tục lao vào cậu nhưng có vẻ chúng yếu hơn rất nhiều so với ban nãy. Sau năm phút, cô bé bất đầu mất bình tỉnh rồi.