[ 12 Chòm Sao - Sa] Hey You! - gặp cậu
Tiếng đàn piano nhẹ nhàng vang lên trên một con phố ở Old Town. Tiếng đàn nhẹ nhàng và trầm lắng làm cho đêm không còn lạnh lẽo và đáng sợ nữa. Tiếng đàn xoa diệu sự mệt mỏi sau một ngày dài và khiến bao trái tim rung động. Trong những trái tim đó, có trái tim của một người đặc biệt.
Cự Giải lê từng bước dài trên con đường ER. Cậu vừa có một trận đánh và cậu đã thắng. Khỏi cần nói. Cái mặt hớn hở đó cùng với mấy vết bầm là đủ để biết chuyện gì rồi. Nhưng đối với cậu lúc này chuyện đó không quan trọng. Chuyện quan trọng là cậu được học chung lớp với người ấy. Là người ấy đó. Nhiêu đó là đủ để cậu đánh hơn chục đứa mà không hề hấn gì.
Kim Ngưu bước từng bước thật chậm trên con đường lát đá. Đêm qua cậu có một giấc mơ, nó cho cậu biết điều cậu cần tìm ở đâu đó trong Old Town nên cậu quyết định sẽ một mình đến đây. Một quyết định tồi tệ. Cậu không biết đường và hiện giờ cậu bị lạc và đói nữa. Trên đường đi bỗng cậu ngửi thấy mùi bánh thơm phức. Lần theo mùi thơm đó, cậu đi đến một tiệm bánh.
– Chú Kim về trể quá!
Đó là tiệm bánh của chú Kim. Hiện giờ chú đi vắng, để cho Nhân Mã coi tiệm. Còn Thiên Yết thì đến chơi thôi.
– Cho hỏi?
– Cậu muốn mua gì?
– Ơ!
Kim Ngưu bước vào tiệm bánh và gặp Nhân Mã. Cậu trông rất giống ba của Kim Ngưu, chỉ có điều cậu ấy trẻ hơn. Điều đó làm cậu sửng sờ một lúc lâu.
– Cậu muốn mua gì?
Kim Ngưu chợt bình tỉnh lại.
– Lấy cho một cái này.
Kim ngưu chỉ vào cái bánh to nhất và gọi một phần.
– Đây.
Nhân Mã đưa cho cậu một chiếc bánh nóng hổi và thơm phức. Cắn một miến, cậu có cảm giác như bay vào thiên đàng vậy. Không ngờ ở Old Town lại có thứ bánh còn tuyệt hơn so với thứ bánh thượng hạng mà cậu hay ăn.
– Lấy gì nữa không?
– Có thể cho mượn điện thoại một chút được không?
– Dĩ nhiên.
Kim ngưu dùng điện thoại của Nhân Mã gọi người đến đón. Chỉ vài phút sau, một chiếc limo cùng vài chiếc moto dừng lại trước tiệm bánh. Từ trong chiếc limo, một người đàn ông mặc vest đen bước ra.
– Mời cậu chủ lên xe.
– Tạm biệt, chừng nào rãnh sẽ quay lại.
– Tạm biệt.
Kim Ngưu bước lên xe, không quên để lại lời tạm biệt. Đợi khi đoàn xe đi hết, Nhân Mã mới bước vào trong tiệm.
– Ai vậy?
Thiên Yết hỏi.
– Một người sống ở Royal City.
– Có giống tên hồi chiều không?
– Không, bạn ấy lịch sự lắm.
Ki Kim Ngưu về đến nhà, người cậu gặp đầu tiên là mẹ.
– Con làm mẹ lo lắng lắm biết không.
– Con xin lỗi.
– Mau đi tắm đi, phòng tắm đã chuẩn bị xong rồi đấy.
– Vâng ạ.
Khi ngâm mình trong làng nước. Kim ngưu nghĩ về người bán bánh lúc nãy, và cậu quyết định kể chuyện này cho cha mẹ cậu.
– Cha, mẹ.
– Gì vậy con.
Mẹ cậu đáp lại đầy triều mến. Bà rất yêu Kim Ngưu, sự việc vừarồi làm bà rồi thật sự rất sốc. Giờ bà có thể yên tâm được rồi.
– Lúc nãy. Con gặp một người trông rất giống ba.
– Không có gì đâu con, chuyện người giống người là chuyện thường mà.
Mẹ cậu nhẹ nhàng trả lời. Còn cha cậu, ông ấy giật mình sau câu nói của Kim Ngưu.