[ 12 Chòm Sao - Sa] Hey You! - Câu cá (1)
– Hạnh ơi tui mỏi chân quá.
– Sắp tới rồi ráng đi.
Thứ năm, tám giờ bốn ha phút sáng. Các thành viên hội học sinh có một chuyến câu cá tại Old Town. Hồ thì ở vùng tam giác chúng ta có một hồ nước khá lớn trải dài từ một phần của ER đến khu vực nuôi trồng thủy sản ở Old Town, một vài hồ nhân tạo trong vườn các nhà giàu và một hồ nước nằm phía sau miếu thờ thần Nữ. Và bạn biết đường đi nó mệt mỏi thế nào rồi đấy.
– Tại sao không ai nghĩ đến việc lắp cáp treo để đi lên nhỉ? Như vậy có phải thuận tiện hơn không?
Ngân Hạnh đứng lại, cô nhìn vào mặt trời vài giây rồi nhìn qua Băng.
– Tính từ chân núi lên miếu thờ có chừng một ki lô mét chứ mấy, đi bộ chút tới rồi lắp cáp treo chi cho rắc rối vậy.
– Vãi cả một kí lô mét. Cậu biết một kí lô mét là bao nhiêu không?
– Biết.
– Mấy người còn lại nói gì đi!
Quay mặt lại, Băng cảm thấy muốn gục ngã. Sư Tử thì đang ngồi trên vai của tên quái vật uống trà xanh và chụp hình tự sướng còn tên quái vật thì vừa đi vừa chén snack khoai tây Swing vị tokbokki GangNam. Còn Chân Cơ thì đang đứng ở trên nói xuống.
– Nghe giang hồ đồn có một cô gái tự tử ở đó và hồn thì vẫn ám ở đó.
– THÔI ĐI!
Thứ năm, chính giờ sáu phút sáng. Cuối cùng Băng cũng lết xác đến cái hồ, nơi mà những người khác đã chờ được mười phút.
– Đây chính là cái hồ.
Mặt hồ xanh trong vắt, hơi gợn sóng và không có một miếng rác. Xung quanh hồ là những tảng đá lớn nhỏ xen kẽ với nhau cùng với những cây lớn, đặc biệt là một cây xoài với những trái xoài trể mùa vừa chín còn đung đưa trên cành. Và một ông già râu tóc bạc trắng, mặc áo bà ba trắng đang ngồi câu cá.
– Ê tui phát hiện một ông già, có khi nào là tu sĩ sống ẩn dật trên núi này không?
Chân Cơ với đôi mắt sáng rở cười lên vui sướng. Để cô không phải một mình, mắt Bảo Bình Và Băng cũng sáng theo. Ngân Hạnh mắt sáng rở khi nhìn vào mấy con cá ông ấy câu được, còn Sư Tử thì anh vừa nhớ ra điều gì đó.
– Đây là người đã dẹp băng Cancer. Hôm trước tôi có nhìn thấy ông ấy một mình hạ hết tất cả mà không hề bị thương.
Ngay sau đó, từ dưới nước, Cự Giải với bộ đồ thể thao nam bó sát hiệu Nike trồi lên từ dưới nước với hai con cá to bằng bắp tay người lớn. Ngay lập tức, Ngân Hạnh bị thu hút bởi hình ảnh đó, à ý tôi là bởi con cá. Cô trèo lên một tảng đá lớn gần đó, mắc miếng mồi là một con cá rô non nhỏ gần bằng bàn tay vào lưỡi câu và quăng nó ra một khoảng đủ để cô đảm bảo là nơi đó có cá lớn rồi ngồi im như một người câu cá lão luyện. Đám loi choi còn lại cũng bắt chước cô, mắc miếng mồi, quăng nó ra xa và tất nhiên là họ sẽ không ngồi im đâu vì Chân Cơ bắt đầu kể câu chuyện của cô ấy cùng với tiếng đàn tam huyền.
( tình tinh tinh tang tang tang tang~)
– Cô ấy là một trinh nữ đẹp như một đóa hoa sim trắng. Bị ép gả cho một đại địa chủ người Pháp, vì nuôi đàn em nghèo khổ và thơ dại cho mình cũng như vì cha mẹ lưng còng, đầu hai thứ tóc mà cô chấp nhận về làm dâu nhà người. Mỗi ngày cô phải lo việc nhà, phải hầu hạ chồng mình từ lúc mặt trời vừa chớp mắt đến khi trăng đã lên đỉnh đầu, sau đó cô phải học tiếng Pháp thêm hai giờ nữa mới có thể được chợp mắt nghỉ ngơi.
( tình~tang~)
– Hỡi ôi cuộc đời cô đâu chỉ có thế, lấy nhau đã năm năm trời nhưng cô vẫn còn nguyên vẹn. Dù trên làn da mịn màng ngày nào đã hằn lên những nếp nhăn nhưng tấm thân vẫn còn trinh trắng. Cả ngày chồng chỉ nói với cô vài ba câu có lệ, cô cũng chỉ đáp lại bằng hai tiếng ” dạ, vân”, đôi môi không bao giờ hé nụ cười. Mãi cho đến một ngày được chồng cho về thăm nhà. Cô nhìn thấy người em trai lớn thuở nào chỉ cao gần bằng cây chổi tàu cau, ốm như thân trẻ này đã cao hơn cả con trâu đực, thân người lực lưỡng, khôi ngô cùng với chồng cô tình tứ sau cây đa lớn gần cổng làng.
( tang~)
– Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cô về làm vợ người ta lâu vậy cũng có chút tình thương. Cô chạy lên miếu thờ thần Nữ, ngồi u sầu khóc mãi cho đến đêm. Rồi bước ra nơi mặt nước phẳng lặng, ánh trăng soi sáng làm người ngở đây là chốn thần tiên. Nhà cô giờ đã khá giả hơn xưa, đàn em thơ ngày nào nay đã lớn, mỗi đứa một nghề nên cha mẹ cũng đã yên tâm. Chồng cô thì có thương yêu gì cô đâu. Chết đi rồi thì em cô may ra hạnh phúc.
( tang~tình)
– Sáng hôm sau người ta phát hiện, một cô gái chết nơi dòng nước gợn sóng nhẹ nhàng.
Chân Cơ kể chuyện mà làm người ta ngở như đang nghe cải lương, và thật bất ngờ là lần này không phải truyện kinh dị.
– Thật bất ngờ là lần này không phải truyện kinh dị. Mà nó có thật hả?
– Chuyện con gái bị ép cưới rồi tự tử thì ở đâu chẳng có, có cả trai bị ép cưới dợ nữa kìa. Thiệt hết chứ ai rảnh đâu thêu dệt nên ba cái truyện để kể bây nghe.
Ông nội từ khi nghe Chân Cơ hát cải lương đã nhập bọn chung với hội học sinh, riêng Cự Giải đang hái xoài ở tại cây xoài hồi nãy.
– Để ông kể cho nghe, dưới quê cũng có dụ con bé nó bị ép cưới rồi tự tử.
Trong khi những người khác bỏ qua chuyện câu cá để tập trung vào câu chuyện thú vị và Cự Giải đang bị thu hút bởi những trái xoài thì Ngân Hạnh vẫn ngồi im bên cái cần cẩu. Bổng cảm thấy gì đó, cô kéo mạnh cần câu ra sau.
( Ào)
Một con cá lóc to bằng cả người cô đã mắc câu.