[ 12 Chòm Sao - Đam Mỹ ] Bảo Bối Khả Ái Của Phúc Hắc Lão Công ! - Chương 27
_ Ông chủ hôm nay tôi có thể xin nghỉ một bửa không?
_ . . .
_ Ông chủ?
Thiên Yết tay cầm ly tay lau lau nhưng nãy giờ vẫn là nhìn vào vô định một cách thờ thẫn, hắn dường như đang suy nghĩ cái gì đó đến xuất thần rồi.. đến nổi lời nhân viên nói hắn cũng không nghe, thấy Thiên Yết không trả lời thiếu niên nhân viên tai thỏ kia hơi nghiêng đầu quơ quơ tay trước mặt hắn kêu một lần nữa khiến Thiên Yết hoàng hồn quay sang
_ Ơ… Hả? Có chuyện gì sao Tiểu Mễ?…
_ Tôi muốn xin nghỉ hôm nay để về quê
_ Được, cậu cứ đi đi. Tiền lương không sợ tôi trừ bớt đâu
_ Đương nhiên tôi biết ông chủ Hàn không phải như vậy mà~ – Tiểu Mễ hai tay chống cằm nhìn Thiên Yết cười tươi._ Mà tôi thấy ban nãy ông chủ thẫn thờ thế? Là có chuyện lo âu sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy ông chủ thừ người ra như vậy đấy
_ À thì… Cũng không có chuyện gì đâu
Thiên Yết đặt chiếc ly lên kệ như lẩn tránh câu hỏi của Tiểu Mễ, Tiểu Mễ thấy hắn không muốn nói ra cũng không ép nói liền cười cười đứng dậy
_ Được rồi vậy tôi xin phép về trước ạ
Nói rồi y liền tung tăng chạy đi, Thiên Yết quay lưng lại khẽ thở dài nặng nề một cái, dạo này hắn lúc nào cũng phiền não một điều chính là người hắn đang đơn phương yêu là đại thúc nhưng đầu óc hắn tại sao hiện tại chỉ có mỗi hình ảnh của tên nhóc con kia vậy?!! Thiên Yết lúc ở nhà còn đột nhiên lâu lâu lại nhớ về cảnh hai người từng ân ái và cái cơ thể trần trụi trắng nõn kia của tên nhóc Bảo Bình khiến bên dưới lúc nào cũng… Càng nghĩ hắn càng tự cảm thấy bản thân thật giống một tên biến thái rồi!… Không được, không được, hắn muốn giữ tâm thanh tịnh, phải thanh tịnh! Thiên Yết chấn an lại bản thân
_ Cơ mà… Thân thể tên nhóc đó và cả nhóc đó cũng rất dễ thương…
_ Cái gì? Ai dễ thương cơ?
Thiên Yết đang đứng trong quầy rượu lầm bầm thì Nhân Mã từ đâu chui ra từ khi nào đã ngồi đối diện hắn nghiêng đầu hỏi khiến hắn như “bị bắt gian” giật cả mình lên mặt cũng đỏ lên xấu hổ
_ Gyaaaaa!!! Không có!!!!
_ A…Anh vừa nói g…gya?!!!! – Nhân Mã như không tin vào những gì mình vừa nghe trưng ra vẻ mặt kinh hãi tột độ
_ Thằng nhóc nhà em mau cút về cho anh!!!
Thiên Yết thẹn quá hoá giận mà trực tiếp tóm Nhân Mã ném ra ngoài, Nhân Mã bị ném ra ngoài liền đứng dậy phủi phủi vài hạt bụi dính trên người rồi xoa xoa mông đáng thương vừa va xuống đất của mình bất mãn
_ Ôi cái mông của mình… Anh Thiên Yết lúc này nóng tính quá, đùa một chút liền đem mình ném ra ngoài. Thôi vậy, không chơi với anh, em đi tìm Kim Ngưu chơi à mà sáng nay Kim Ngưu phải đi học. Haizz, vậy tìm anh trai vậy
Nhân Mã đành hất mông tiêu sái đi tìm Thiên Bình
.
.
.
Tiếng chuông hết giờ vang lên, cũng là tiếng báo kết thúc tiết học của cả một buổi sáng, hành lang và sân trường lại đông đúc sinh viên và học sinh ra về, Xử Nữ cất sách bỏ vào túi của mình rồi quải lên vai bước ra khỏi lớp, định đi tìm Cự Giải lại nghe mọi người cứ nhốn nháo bàn tán gì đó.
_ Ê này nghe nói trước cổng trường có anh rất đẹp trai, hình như là đang đứng đợi ai đấy
_ Đấy là người quản lí thư viện của học viện X đấy
_ Cái học viện danh giá nổi tiếng đó à
_ Đúng rồi, là nó đấy
_ Sao hôm nay người quản lí đó lại chạy qua trường công như mình nhỉ?
_ Ai biết, tôi chỉ biết anh ta đẹp trai quá đi. Cứ như người nổi tiếng ấy~
_ Đúng đúng, rất phong độ~
Những lại bàn tán đa số đều là của nữ sinh, bọn họ bàn xong liền chạy vội đi ra cổng trường vẻ mặt ai cũng vừa đỏ vừa hớn hở. Xử Nữ không bận tâm điều đó lắm, cậu bước lại phòng của Cự Giải nhưng lại không thấy anh đâu nên cậu nghĩ chắc là Cự Giải đang đợi cậu ở hành lang ra sân trường, bước chân Xử Nữ chạy vội đi lại va phải vào ai đó mà ngã ra sau, người kia giật mình đưa tay đón lấy cậu